Chiều 4/1/1956, khi đang đi dạo trên sân golf ở thị trấn East Kilbride, một người đàn ông tìm thấy thi thể của một phụ nữ trẻ trong rừng. Quá kinh hãi, anh ta vội chạy ra đường và gọi cảnh sát.
Tại hiện trường, cảnh sát phát hiện nạn nhân bị tấn công tình dục, đầu bị đập vỡ. Dấu chân trên bùn cho thấy cô gái đã cố chạy trốn gần 400 m.
Nạn nhân được xác định là Anne Kneilands, 17 tuổi, sống cùng bố mẹ. Thiếu nữ đi khiêu vũ trong kỳ nghỉ lễ vào ngày 2/1 nhưng không thấy quay về. Bố mẹ tưởng Anne đang ở nhà bạn nên không trình báo mất tích cho đến sáng 4/1.
Quản đốc của công ty khí đốt Gas Board, từng làm việc gần nơi tìm thấy thi thể, nói với cảnh sát rằng một công nhân có tiền án hiếp dâm tên Peter Manuel, 29 tuổi, bị trầy xước trên mặt sau ngày 2/1.
Theo hồ sơ, Peter Manuel bắt đầu cuộc đời phạm tội khi mới 11 tuổi, thường xuyên ra vào trại cải tạo thanh thiếu niên vì trộm cắp. Ở tuổi 15, hắn lần đầu ngồi tù vì đột nhập nhà, cầm búa tấn công một phụ nữ đang ngủ.
Năm 1946, Peter bị bắt vì lẻn vào một ngôi nhà ở hạt Lanarkshire, sống trên gác xép. Trong khi được tại ngoại, hắn hành hung ba phụ nữ, thậm chí cưỡng hiếp. Peter bị phạt 8 năm tù, được trả tự do vào hè 1953.
Trong vụ sát hại Anne, Peter bị thẩm vấn nhưng bố hắn cung cấp bằng chứng ngoại phạm. Những nỗ lực tiếp theo để tìm kiếm manh mối của cảnh sát không mang lại hiệu quả.
Đến sáng 17/9/1956, nhà chức trách được một người giúp việc gọi đến nhà của gia đình Watt vì phát hiện rèm bị kéo, kính cửa trước bị vỡ. William Watt đang đi câu cá, ở nhà có vợ, con gái 16 tuổi và em gái của vợ.
Cảnh sát tìm thấy ba người phụ nữ bị bắn chết trên giường. Hung khí được xác định là một khẩu súng lục ổ quay Webley.
Peter Manuel lại bị coi là nghi phạm trong cuộc điều tra vì vào thời điểm án mạng xảy ra, hắn đang được tại ngoại vì tội đột nhập một ngôi nhà gần đó. Cảnh sát nhận được lệnh khám xét nhà của bố mẹ Peter ở thị trấn Uddingston, nhưng không tìm thấy gì. Peter cũng từ chối nói chuyện với cảnh sát.
Điều tra viên chuyển hướng nghi ngờ William Watt liên quan đến những cái chết của người thân. Họ tiến hành thử nghiệm để xác minh xem William có thể lái xe hơn 140 km trở lại Glasgow qua đêm, gây án sau đó quay lại địa điểm câu cá để hoàn thiện bằng chứng ngoại phạm của mình.
Kết quả kiểm tra không thể cho ra kết luận, nhưng một người lái phà và một tài xế ôtô xác định William đã thực hiện cuộc hành trình, cả hai đều nhận dạng được anh ta. Do đó, William bị bắt, bị buộc tội giết ba người và giam giữ ở nhà tù Barlinnie. Peter cũng đang thụ án ở đây vì tội đột nhập.
Peter tìm kiếm William, nói rằng biết kẻ giết người thực sự là ai. Sau khi trò chuyện với Peter, luật sư của William tin rằng hắn là hung thủ. Nhưng Peter từ chối tiết lộ bất cứ điều gì cho cảnh sát. Sau 67 ngày bị giam giữ, William được thả tự do vì thiếu bằng chứng.
William vẫn là nghi phạm chính cho đến khi các vụ án mạng khác liên tục xảy ra chỉ cách đó vài dặm, cảnh sát nhận ra rằng có một kẻ sát nhân hàng loạt đang lẩn trốn. Truyền thông đặt biệt danh cho sát thủ bí ẩn là “Quái vật Birkenshaw”, theo địa điểm hắn gây án.
Ngày 29/12/1957, thiếu nữ 17 tuổi Isabelle Cooke được gia đình trình báo mất tích. Cô rời nhà đến buổi khiêu vũ ở trường vào tối hôm trước rồi không thấy về. Cảnh sát tìm kiếm dọc bờ sông và phát hiện một chiếc giày, túi xách của Isabelle cũng như các vật dụng cá nhân khác.
Nỗi sợ hãi lan khắp cộng đồng dân cư Glasgow, nhiều bậc cha mẹ gửi con đến nhà họ hàng ở nơi khác. Phụ nữ trẻ được bố hoặc anh trai đón ở bến xe buýt buổi tối, những người trẻ đi chơi đêm sẽ về cùng nhau để đảm bảo an toàn, thậm chí mang theo dao kéo làm vũ khí.
Ngày 6/1/1958, ba người trong gia đình Smart bị bắn chết tại nhà ở thị trấn Uddingston. Thi thể Peter Smart, 45 tuổi, cùng vợ và con trai 11 tuổi được phát hiện khi ông Smart không đến làm việc sau kỳ nghỉ năm mới. Cả ba bị bắn xuyên đầu bằng khẩu súng lục Beretta ở cự ly gần khi đang ngủ.
Từ những lá thư chưa mở và lời kể của bạn bè, cảnh sát cho rằng họ đã chết được vài ngày. Hàng xóm cho biết trong thời gian đó, rèm cửa vẫn được mở ra kéo vào, đèn vẫn bật tắt. Điều này cho thấy hung thủ ở trong nhà cùng với các thi thể hoặc quay lại nhiều lần mà không bị nhìn thấy.
Chiếc xe bị đánh cắp của ông Smart sau đó được tìm thấy bị vứt lại ở gần đó. Một sĩ quan nhận ra Peter Manuel từng lái chiếc xe này cho anh đi nhờ khi điều tra vụ mất tích của Isabelle, thậm chí Peter còn bày tỏ nhà chức trách đã tìm kiếm không đúng địa điểm.
Tình tiết này khiến cảnh sát nhớ lại vụ bắt giữ Peter vào năm 1946 khi hắn đột nhập nhà và ngủ lại trên gác xép. Những điểm đáng ngờ dần được chắp nối, cảnh sát cố gắng tìm kiếm bằng chứng chứng minh Peter phạm tội.
Họ truy dấu hành tung của ông Smart vài giờ trước khi bị sát hại, khám xét nơi ở của gia đình, sau đó phát hiện bảy tờ tiền mới mệnh giá 5 bảng mà ông Smart rút khỏi ngân hàng vào đêm giao thừa đã biến mất. Qua điều tra, họ xác định Peter đã sử dụng chính những tờ tiền này để thanh toán đồ uống ở vài quán rượu địa phương.
Ngày 14/1/1958, Peter bị bắt và bị buộc tội sát hại gia đình Smart.
Trong cuộc khám xét nhà bố mẹ Peter, cảnh sát tìm thấy những món đồ bị đánh cắp từ các vụ đột nhập. Bố Peter bị bắt vì đồ được cất trong phòng ông ta.
Khi nghe nói bố bị bắt, Peter đề nghị thỏa thuận với cảnh sát. Nếu bố được trả tự do, hắn sẽ thú nhận tội ác, chỉ chỗ chôn cất Isabelle và nơi ném súng xuống sông.
Theo lời khai, Peter theo dõi Anne trên sân golf trong hai ngày rồi dùng một thanh sắt đánh chết thiếu nữ 17 tuổi. Chín tháng sau, hắn bắn chết ba người nhà Watt.
Peter cưỡng hiếp Isabelle và bóp cổ khi đang trên đường đến buổi khiêu vũ, chôn thi thể ở cánh đồng gần đó. Ba ngày sau, hắn bắn gia đình Smart. Các thi thể không được phát hiện trong năm ngày. Peter nhiều lần quay lại nhà, ăn những gì còn lại trong bữa cơm đêm giao thừa và cho mèo ăn. Sau đó, hắn lấy trộm một vài tờ tiền mới của ông Smart, lái ôtô của gia đình rồi vứt ở gần đó.
Với tám nạn nhân, Peter trở thành kẻ giết người hàng loạt khét tiếng nhất Scotland. Hắn cũng là nghi phạm hàng đầu trong vụ sát hại Sydney Dunn, tài xế taxi ở Newcastle (Anh) vào ngày 8/12/1957.
Những tài xế taxi nhìn thấy Peter lên xe của Dunn ở Newcastle đã nhận dạng được hắn. Bằng chứng pháp y cho thấy chiếc cúc áo màu nâu và sợi vải màu vàng được tìm thấy trong xe taxi của Dunn trùng khớp với bộ vest của Peter, sợi vải màu đỏ trùng với một trong những chiếc áo của hắn. Cỏ dính trên quần của Peter phù hợp với thảm thực vật ở vùng đất hoang nơi phát hiện thi thể tài xế.
Peter bị buộc tội giết người thứ chín, nhưng hắn chưa bao giờ thú nhận giết Dunn và chỉ bị xét xử vì 8 vụ giết người.
Phiên tòa xét xử Peter diễn ra vào 12/5/1958, kéo dài 14 ngày. Hàng trăm người tò mò đổ xô đến xếp hàng từ 5h mỗi sáng để được vào phòng xử án.
Trên tòa, Peter lật lại lời khai, tự bào chữa vô tội. Tuy nhiên, bồi thẩm đoàn chỉ mất hơn hai giờ nghị án để kết tội bị cáo giết 7 người, vụ sát hại Anne bị loại bỏ vì thiếu bằng chứng.
Peter bị kết án tử hình vào 26/5/1958, thi hành ngày 11/7/1958 sau khi kháng cáo thất bại.
Nhiều năm sau, một bài thơ do Peter viết khi đối mặt với giá treo cổ được tìm thấy trong hồ sơ, trong đó hắn thừa nhận đã “gây ra cái chết của chín người” và viết tên của tất cả nạn nhân. Đây là lần đầu tiên và duy nhất hắn thú nhận tội giết Dunn, nhưng động cơ gây án không bao giờ được làm rõ.
Tuệ Anh (Theo Glasgow Police Museum, Northern Echo)