Arthur Hutchinson sinh năm 1941 ở thị trấn ven biển Hartlepool, có tiền án về một số tội nhẹ như quấy rối khi còn là thiếu niên, nhưng vào những năm 1970, tội ác ngày càng leo thang.
Arthur bị kết án về nhiều vụ tấn công tình dục, nhận bản án 5 năm tù vì mang súng và mưu sát người thân. Không lâu sau khi được thả, hắn lại bị giam giữ, lần này vì cáo buộc hiếp dâm, trộm cắp và đột nhập để trộm cắp. Nhưng Arthur không bao giờ bị đưa ra trước tòa án để đối mặt với những cáo buộc đó.
Ngày 28/9/1983, khi đang bị tạm giam tại Sở Cảnh sát Selby, Arthur yêu cầu đi vệ sinh rồi trèo qua cửa sổ chạy thoát. Sau ba tuần rưỡi lẩn trốn, ngày 23/10, hắn lẻn vào nhà của gia đình Laitner giàu có tại làng Dore gần Sheffield.
Lúc này, ông bà Laitner vừa tổ chức lễ cưới cho con gái lớn và đang nghỉ ngơi sau tiệc chiêu đãi trong khuôn viên nhà họ.
Arthur đột nhập qua cửa hiên, liên tiếp dùng dao sát hại luật sư Basil, 59 tuổi, vợ Avril, 55 tuổi và con trai Richard, 28 tuổi. Sau đó, hắn cưỡng hiếp dã man con gái nhỏ Nicola, 18 tuổi. Trước khi chạy trốn khỏi hiện trường đẫm máu, Arthur thản nhiên uống sâm panh và ăn pho mát còn sót lại từ đám cưới.
Cảnh sát tìm thấy ông Basil nằm úp mặt ở đầu cầu thang trong bộ đồ ngủ. Bà Avril nằm trên vũng máu trên sàn phòng ngủ sau khi đã cố gắng chống trả kẻ sát nhân. Richard được phát hiện tử vong trên giường.
Ba ngày sau cơn ác mộng kinh hoàng, Nicola cung cấp mô tả chi tiết về hung thủ giúp các thám tử nhận ra Arthur – kẻ đang bị truy nã – ngay lập tức, kết hợp với bằng chứng là dấu tay để lại trên ly sâm panh và dấu răng trên một khối pho mát.
Cảnh sát nhanh chóng phát động cuộc truy lùng quy mô lớn để bắt kẻ sát nhân trước khi hắn tấn công lần nữa. Họ thiết lập một phòng xử lý sự cố trong thị trấn, đồng thời đặt các chốt chặn đường để kiểm tra phương tiện và người qua lại.
Sau khi Arthur được xác định là nghi phạm chính, mẹ hắn là bà Louise Reardon, 78 tuổi, thúc giục con trai ra đầu thú. Chia sẻ với truyền thông ngày 31/10, bà Louise nói: “Arthur luôn là đứa trẻ ngoan. Nó luôn nhớ đến mẹ. Ngay trước khi rời nhà lần cuối, nó mua cho tôi một bó hoa lớn. Arthur là chàng trai tuyệt vời, luôn làm mọi thứ cho tôi, từ mua sắm, giặt giũ đến làm vườn”. Bà cũng tiết lộ rằng Arthur đã tranh thủ thời gian gửi cho mẹ một tấm thiệp sinh nhật giữa cuộc trốn tù ở Selby và vụ giết người ở Sheffield.
Lúc đầu, Arthur trốn ở thị trấn Worksop, ăn trộm ôtô, sau đó di chuyển giữa các nhà nghỉ và quán rượu ở Barnsley, Nottinghamshire, Manchester, York và Scarborough bằng cách cải trang để che giấu diện mạo. Hắn bị một vết cắt ở chân do vướng vào dây thép gai khi chạy trốn khỏi Sở cảnh sát Selby. Arthur còn chế nhạo cảnh sát bằng những cuộc gọi và thư gửi báo chí, tự cho mình là “bậc thầy cải trang”.
Dựa trên mối quan hệ gắn bó giữa Arthur và mẹ, các thám tử tin chắc rằng hắn cuối cùng sẽ quay về để thăm mẹ già. Ngày 5/11/1983, khi nghe lén điện thoại của mẹ Arthur, cảnh sát biết hắn thực sự có ý định trở về nhà.
Vòng vây của cảnh sát bắt đầu khép lại. Các rào chắn được thiết lập xung quanh và một số ngôi nhà trong khu vực bị giám sát.
Nhờ tin báo từ người dân, ngày hôm đó Arthur bị dồn vào một cánh đồng củ cải trong trang trại gần nơi hắn lớn lên. Đông đảo cảnh sát được điều động, một máy bay trinh sát tham gia cuộc săn lùng. Sau khi bị một cảnh khuyển hạ gục, Arthur bị khống chế và tước bỏ con dao đang định dùng để tự đâm mình.
Dẫu bị bắt, Arthur luôn khẳng định vô tội. Hắn được cho là đã lên kế hoạch thực hiện vụ cướp có vũ trang khi đột nhập vào nhà Laitner, chờ đợi họ đi ngủ rồi mới hành động, dù động cơ của hắn chưa bao giờ được xác định rõ ràng.
Khi Arthur bị đưa ra xét xử tại Tòa đại hình Durham, Nicola buộc phải đối mặt với hắn một lần nữa để làm chứng. Thời điểm đó, tòa án cho phép báo chí nêu tên Nicola.
Arthur – tự đặt biệt danh là “Con Cáo” – bất thình lình chỉ tay vào một nhà báo đang có mặt tại tòa và nói “Anh ta mới là kẻ giết người”, gây kinh ngạc tột độ.
Ngày 14/9/1984, sau bốn giờ nghị án, bồi thẩm đoàn gồm sáu nam và sáu nữ đã tuyên Arthur phạm tội với cả ba vụ giết người và hiếp dâm. Hắn bị kết án tù chung thân với thời hạn tối thiểu được xem xét ân xá là 18 năm.
Vốn có thể được thả vào năm 2002 nhưng sau bản án, Bộ trưởng Nội vụ lúc bấy giờ là Leon Brittan đã xếp Arthur vào danh sách những tù nhân không bao giờ được trả tự do. Năm 2008, Arthur kháng cáo phán quyết này, lập luận rằng mức án chung thân là vi phạm nhân quyền, nhưng bị Tòa án Tối cao bác.
Năm 2015, Arthur thua vụ kiện chống lại bản án trước Tòa án Công lý Châu Âu. Hai năm sau, ở tuổi 75, Arthur lại thua trong nỗ lực cuối cùng khi đưa vụ việc lên Tòa án Nhân quyền Châu Âu, qua đó không thể thay đổi số phận.
Tội ác của Arthur được tái hiện trong các phim tài liệu như The Killer in My Family, Forensics: Catching the Killer.
Tuệ Anh (Theo Yorkshire Live, The Star)