Ngày 3/7/2012, tại khu nghỉ mát Southsea, thành phố Portsmouth, nhóm sinh viên phát hiện chiếc thùng nhựa trên bãi biển, bên trong là thi thể không toàn vẹn, bọc trong tấm rèm nhà tắm màu hồng. Ba hôm sau, cảnh sát tìm thấy hai chân người ở một địa điểm khác trên bãi biển khi rà soát khu vực.
Thi thể được xác định là David Guy, 30 tuổi, sống trong một chiếc xe cắm trại ở Southsea. Phần còn lại của thi thể vẫn chưa được tìm thấy.
Nhà nghiên cứu bệnh học không thể nói chính xác nguyên nhân tử vong, nhưng cho biết các dấu vết trên thi thể cho thấy người đàn ông này đã bị “hành hung bạo lực và liên tục” vào khoảng thời gian từ ngày 30/6 đến 3/7/2012.
Vụ án phân xác gây xôn xao cả thành phố, được coi là một trong những vụ giết người kinh hoàng nhất xảy ra ở Portsmouth.
Qua điều tra, Guy thường đến nhà bạn thân là David Hilder, 46 tuổi, tại căn hộ ở Keelan Court, đường Richmond. Hai người có mối quan hệ gắn bó vài năm qua.
Hilder làm nghề buôn bán phế liệu, thường chạy xe đạp đi vòng quanh với một chiếc hộp carton gắn trên ghi đông. Các nhân chứng cho biết đã nhìn thấy một người đàn ông đi xe đạp giống như vậy ở khu vực tìm thấy thi thể.
Ngày 5/7/2012, Hilder xuất hiện tại đồn cảnh sát trong dáng vẻ bẩn thỉu và nhếch nhác. Nhưng đồn cảnh sát đóng cửa nên anh ta dùng điện thoại miễn phí để gọi cho nhân viên điều hành. Anh ta báo tên, địa chỉ và nói: “Tôi muốn nói chuyện với ai đó, tôi nghĩ mình đã làm điều gì đó nghiêm trọng… sáng nay tôi tìm thấy rất nhiều gói Nurofen rỗng trong túi”.
Khi được hỏi có cần xe cấp cứu không, anh ta trả lời: “Trước tiên tôi cần nói chuyện với cảnh sát, tôi nghĩ mình đã giết ai đó”.
Cảnh sát Stephen Miles sau đó gặp Hilder bên ngoài đồn. Khi hỏi chuyện gì đã xảy ra, Hilder có vẻ rất bối rối: “Tôi không biết, tôi không chắc mình đã làm gì” và sẵn sàng vào đồn để thẩm vấn thêm.
Hilder nói có những hình ảnh hồi tưởng trong đầu như thể đã làm điều gì đó. Miles nghe thấy anh ta lẩm bẩm: “Nếu tôi đã làm những gì tôi nghĩ mình đã làm thì tôi sẽ tự sát”. Nhưng khi cảnh sát hỏi kỹ hơn, Hilder chỉ nói: “Tôi không biết”.
Hilder được đưa đến bệnh viện sau khi nói rằng anh ta nghĩ mình đã dùng thuốc giảm đau, hạ sốt quá liều. Trong khi đó, cảnh sát kiểm tra căn hộ của Hilder và không tìm thấy gì đáng ngờ. Khi được cảnh sát thông báo điều này, Hilder được cho là “nhẹ nhõm hẳn” và nói: “Chắc hẳn tất cả chỉ ở trong đầu tôi”.
Sau khi kiểm tra y tế, Hilder được xuất viện và lên tàu trở về Portsmouth.
Cuộc điều tra về mối quan hệ giữa hai người đàn ông cho thấy có tiền sử bạo lực. Guy được cho là nhận đồ ăn từ Hilder và tắm trong căn hộ của anh ta. Đổi lại, Guy phải chăm sóc con mèo Tinker của Hilder. Khi Hilder trở về nhà và thấy chỗ ở bừa bộn, Tinker bị bỏ bê, anh ta sẽ đánh Guy.
Ngày 8/7/2012, cảnh sát bắt giữ Hilder vì tội giết Guy và phân xác. Anh ta phủ nhận mọi liên quan.
Năm 2013, Hilder bị xét xử tại Tòa án Winchester Crown. Công tố viên nói rằng mối quan hệ chính xác giữa hai người đàn ông “sẽ không bao giờ được làm rõ”. Bên công tố cáo buộc Hilder đã sát hại Guy và phi tang thi thể một cách “có chủ ý và tỉ mỉ”. Anh ta sử dụng xe đạp để vận chuyển bộ phận thi thể đến các địa điểm khác. Đầu, hai cánh tay và một số bộ phận thi thể của Guy chưa được tìm thấy.
Các nhân chứng mô tả tình bạn của hai người là “yêu ghét lẫn lộn”, Hilder cung cấp thức ăn và nơi tắm rửa cho Guy nhưng đồng thời đối xử rất bạo lực. Hilder dường như chiếm ưu thế trong mối quan hệ này và sẽ sử dụng bạo lực để trừng phạt người bạn trẻ hơn đang phụ thuộc vào anh ta.
Bằng chứng buộc tội
Cảnh sát cho biết bằng chứng ADN, bao gồm những sợi lông mèo được tìm thấy tại các hiện trường liên quan, đã đóng vai trò quan trọng trong cuộc điều tra.
Phần thân của nạn nhân được bọc trong túi đựng rác và một tấm rèm, trên đó có 8 sợi lông mèo.
Cảnh sát Hampshire đã gửi những sợi lông này đến Mỹ để phân tích về ADN ty thể của mèo, dạng ADN chứa trong các cấu trúc nhỏ bên trong tế bào và được truyền lại theo dòng mẹ. Kết quả cho thấy có sự trùng khớp với Tinker và không giống với con nào trong 493 con mèo khác ở Mỹ.
Sau đó, các nhà khoa học từ Khoa Di truyền của Đại học Leicester tiến hành các cuộc thử nghiệm sâu hơn ở Anh. Họ xây dựng cơ sở dữ liệu bằng cách sử dụng 152 con mèo từ Southsea và các vùng khác trên khắp nước Anh. Bằng kỹ thuật này, các nhà khoa học xác định rằng chỉ có 1/100 khả năng những sợi lông đó không phải của Tinker.
Tiến sĩ Jon Wetton, người đứng đầu dự án và đã thực hiện nghiên cứu tương tự về ADN của chó, cho biết: “Đây là lần đầu tiên ADN của mèo được sử dụng trong một phiên tòa hình sự ở Anh. Đây có thể là một lợi ích thực sự cho khoa học pháp y vì 10 triệu con mèo ở Anh đang vô tình ‘gắn thẻ’ lên quần áo và nội thất trong hơn 1/4 số hộ gia đình. ADN động vật cung cấp một cách liên kết con người với các địa điểm và đồ đạc thông qua lông thú cưng của họ”.
ADN ở mèo ít đặc hiệu hơn ở người, vì động vật thuần hóa có ít biến thể di truyền hơn. Ngược lại, một số dạng ADN nhất định của con người được tìm thấy tại hiện trường án mạng có thể cung cấp kết quả trùng khớp với tỷ lệ 1/1 tỷ.
Bằng chứng về lông mèo giúp củng cố thêm lời buộc tội, cùng với các bằng chứng khác như vết máu của Guy và các sợi từ tấm rèm được tìm thấy trong căn hộ của Hilder, giúp liên kết anh ta với vụ giết người.
Ngày 30/7/2013, Hilder được xóa tội giết người nhưng bị kết tội ngộ sát và nhận án tù chung thân với thời hạn tối thiểu là 12 năm. Thẩm phán cho biết hoàn cảnh chính xác của cái chết có thể “không bao giờ được làm rõ”. Ông cho rằng rất có thể hai người đã cãi nhau quanh việc chăm sóc mèo, Hilder đột ngột mất kiểm soát và dùng dao gây án.
Luật sư bào chữa cho biết Hilder bị khuyết tật học tập mức độ nhẹ, có chỉ số IQ ở mức thấp là 63 và mắc chứng trầm cảm.
Hilder kháng cáo nhưng tòa phúc thẩm quyết định giữ nguyên bản án vào tháng 2/2014, kết luận rằng anh ta là mối nguy hiểm cho cộng đồng vì có thể phản ứng cực kỳ bạo lực khi tức giận.
Hilder dự kiến được trả tự do vào năm 2025.
Tuệ Anh (Theo Portsmouth, Independent)